Thẩn thờ…tôi ngồi…làm bài thơ. Tưng tưng…thì tôi…cũng đã từng. Ngậm ngùi…ta nhớ…tình ngắn ngủi. Mênh mang…ta buồn…ngồi mơ màng. Ờ ờ…rồi người…cũng thờ ơ. Ngu ngơ…tình ấy…có ai ngờ. Nghi ngờ…thì người…cũng làm ngơ. Bơ vơ…giờ cũng…chỉ mong chờ. …
↧